Tìm kiếm: tái mặt
Tôi nhanh chóng thoát khỏi quán để tránh bị người quen phát hiện. Không ngờ Vĩ lại là người đàn ông sở khanh đến vậy, tôi hận anh vô cùng. Cứ tưởng sẽ có bữa ăn đáng nhớ, nào ngờ tôi lại trở thành “trà xanh”.
Từ trước đến nay cả nhà chồng vốn không coi tôi ra gì. Nhưng lần này thì khác, nhờ có bố, họ phải xuống nước quỵ lụy tôi.
"Con dâu cũ của tôi không bao giờ có chuyện làm ăn ẩu đoảng như chị..." - mẹ chồng rất hay đem tôi ra so sánh với vợ cũ của Tuấn.
Mẹ chồng tham lam, chưa gì đã muốn cầm hết vàng cưới và tiền mừng của vợ chồng tôi. Nhưng lần này bà phải thất vọng rồi.
Ngồi nghe bố mẹ chồng chia tài sản, tôi sợ hãi run rẩy mà không dám thú nhận sự thật phũ phàng.
Khi chuông báo cháy kêu ầm ĩ, cô đóng cửa lại và đứng vào góc cầu thang thoát hiểm tối om.
Khi biết tôi và bạn trai chia tay, Huấn là anh hàng xóm ở phòng trọ bên cạnh đã an ủi động viên tôi. Thậm chí anh còn ngỏ lời yêu tôi nữa.
Cánh cửa mở toang, 4 con mắt nhìn chằm chằm vào cơ thể tôi, quá xấu hổ, tôi chỉ kịp vơ vội chiếc chăn quấn lấy cơ thể. Người đi bên cạnh chồng tôi chính là cậu bạn thân tên Thịnh, chưa vợ, khá đẹp trai.
2 con trai riêng của anh cũng thân thiện, quấn quýt bên tôi không rời.
Duyên rất ít khi kể với tôi về gia đình cô ấy, vì thế trong trí tưởng tượng của mình, tôi nghĩ gia cảnh người yêu mình cũng bình thường.
Dù tiếng động nhỏ phòng bên kia cũng nghe thấy, tôi đang nghĩ là đêm hôm cưới sẽ không có chuyện động phòng. Thế mà chồng bất ngờ rủ tôi ra ngoài ngủ. Lúc đó tôi nghĩ chắc đi nhà nghỉ nên vui vẻ đi theo.
Đúng như dự đoán của tôi, chồng hùng hổ đến trường của con và làm loạn lên, tìm gặp đứa bạn đã đánh con tôi. Phụ huynh của bạn học kia cũng có mặt kịp thời để xin lỗi và hứa bồi thường tất cả.
Mẹ chồng tương lai tái mặt sau đó nhìn tôi như kẻ thù, người yêu tôi thấy vậy đứng bật dậy quát tôi: "Em vô duyên quá đấy, thôi đứng lên anh đưa về".
Tuần vừa rồi, mẹ chồng gọi điện nói là bố bị đau ở vùng tim, muốn chồng tôi về quê đưa ông lên bệnh viện lớn khám. Khi đó chồng đang tắm, tôi nghe điện thoại nhưng đã không nói lại với anh. Tôi cho rằng bệnh tình của bố cũng bình thường nên nhanh chóng quên cuộc điện thoại của mẹ chồng.
2 năm nay, tôi luôn giúp đỡ bác hàng xóm trong khả năng của mình. Vậy mà bác ấy lại nhận xét về tôi cay đắng đến thế.
End of content
Không có tin nào tiếp theo